Những người khác cũng mừng đến rơi nước mắt, ngay cả Hắc đồ tử tục tằn trước giờ cũng khóc như một đứa trẻ.
"Sao các ngươi ai cũng khóc thành thế này thế, rốt cuộc tên Mộc Dịch An kia đã chết rồi sao?" Đúng lúc này, một giọng nói không êm dịu vang lên.
Chỉ nhìn thấy một tên trẻ tuổi mặc áo bào đen lắc đầu đắc ý, bước đến trong sự vây chặt của đám hộ vệ, trên mặt còn lộ ra nụ cười khinh miệt.
Tên trẻ tuổi này khoảng chừng hai mươi tuổi, ăn mặc lòe loẹt, dù không lớn tuổi nhưng bước đi đầy phù phiếm, giống như bị say rượu vậy.
Lại một tên công tử bột không có tiền đồ! Mộc Hàn Yên thầm lắc đầu, nàng là đại tiểu ngang tàng hống hách số một An Vân. Tất nhiên chỉ cần liếc mắt một cái nàng sẽ nhìn rõ được lai lịch của tên này.
"Khang Tử Hòa, ngươi nói cái gì! Ngươi dám vô lễ với lão cung phụng của bọn ta sao!" Nhìn thấy tên này, sắc mặt toàn bộ tộc nhân Mộc thị đều thay đổi, sau đó tức giận khiển trách.