"Vừa rồi ta đưa đan dược cho hắn, nàng thật nghĩ ta có lòng tốt hả?" Dạ Lan Phong hỏi Mộc Hàn Yên với một cái nháy mắt gian xảo.
"Không đúng à?" Mộc Hàn Yên biết tính của Dạ Lan Phong. Tuy lúc nào trên mặt hắn cũng mang nụ cười nhẹ nhàng nhưng lại luôn tạo một cảm giác cao vời xa cách. Ngoài bạn bè và người thân của nàng, chưa bao giờ nàng thấy hắn chủ động làm thân với ai. Lúc nãy thấy hắn lấy đan dược đưa cho Thiệu Thành Hùng, nàng còn tưởng hắn làm thế vì tình đồng môn, bây giờ mới biết có lẽ nàng đã nghĩ nhầm.
"Với tính tình kiêu ngạo của hắn, càng được người khác quan tâm sau khi bị thất bại bao nhiêu thì sẽ càng cảm thấy nhục nhã nhiều hơn bấy nhiêu, trong lòng sẽ càng thêm bứt rứt khó chịu, làm cái gì cũng sẽ hỏng, càng làm càng hỏng." Dạ Lan Phong nở một nụ cười xấu xa hiếm khi mới thấy.
"Ồ…" Mộc Hàn Yên nhìn hắn với vẻ kinh ngạc, thế này không giống tính của hắn lắm.