"Chuyện của Đạm Đài Hiên, cảm ơn nhé." Đạm Đài Thường Thanh sớm quen với sự lạnh nhạt của hắn nên cũng không để trong lòng, hắn ta mỉm cười một cách chân thành, quay đầu nói với Mộc Hàn Yên.
"Nó quen thói kiêu ngạo từ nhỏ, không xem người khác ra gì, vốn dĩ ta còn lo lắng nó cứ tiếp tục như vậy sẽ hại chính mình, trái lại trận chiến ở Bắc Ninh Quan đã cho nó một bài học, ta còn lo là nó sẽ không vực dậy nổi. Có điều vẫn còn may, cuối cùng nó cũng thông suốt rồi, may mà có các ngươi giúp đỡ ở huyễn cảnh Thú Linh mới có được kiếm sủng, thực lực tăng lên thêm một tầng.
Ta nhận được thư của nó, lời lẽ rất sùng bái cô, nó cảm thấy cực kỳ vinh hạnh khi được làm bạn với cô, xem ra trong lòng nó vị trí của người đại ca như ta chẳng bằng cô, ha ha." Không đợi Mộc Hàn Yên lên tiếng, Đạm Đài Thường Thanh lại cười sảng khoái.