"Dù sao thì cũng xin đa tạ." Mộc Hàn Yên nhận lấy cuộn tranh, muốn phá vỡ phong ấn giúp nàng ta.
"Khoan đã, hãy nghĩ cách thoát khỏi nơi này trước rồi hãy nói." Giang Ỷ Lăng đoạt lại cuộn tranh, vác trên lưng.
"Cũng được." Mộc Hàn Yên cũng không cố chấp nữa.
Theo như lời Thánh Chủ, vực Lạc Thần còn nguy hiểm hơn Bắc Uyên Vụ Nguyên, thậm chí có thể nói là cấm địa trong cấm địa, nàng cũng không muốn lãng phí thực lực sớm như thế.
"Đúng rồi, nơi này không có gì cả, đồ ăn không, nước uống không, sao ngươi có thể kiên trì đến bây giờ thế?" Giang Ỷ Lăng tò mò hỏi Phần Thiên Tịch.