"Trang đại ca, huynh cầm mấy viên này đi, mấy viên này của Tang đại ca, Ngạo Thiên, đây là của ngươi..." Mộc Hàn Yên chia từng viên đan dược cho đám người Trang Bình An.
Tuy những viên đan dược này tốt, nhưng hiện tại lại không có tác dụng quá lớn với nàng, chi bằng chia cho đám người Trang Bình An, có thêm một phần thực lực là có thêm một phần hy vọng sống.
"Sao có thể làm thế chứ, đây là lệnh tổ mẫu đặc biệt để lại cho cô mà." Trang Bình An nhận lấy theo bản năng, nhưng lại lập tức tỉnh táo lại, lên tiếng từ chối.
"Tổ mẫu để lại cho ta, đó chính là của ta, ta sử dụng thế nào, ta nghĩ bà ấy cũng sẽ không tức giận." Mộc Hàn Yên khẽ mỉm cười rồi nói.
"Nhưng mà..." Trang Bình An vẫn cảm thấy băn khoăn, lại nói với vẻ do dự.
"Trang đại ca, huynh đừng quên chúng ta là bạn, là bạn đồng hành, chỉ có đồng tâm hợp lực mới có thể cùng nhau đi tới Màn Trời." Mộc Hàn Yên kiên quyết nói.
"Ừ." Trang Bình An gật mạnh đầu.