Hàn Ngọc Đường giật mình, bổ kiếm ra theo bản năng. Nhát kiếm có thể so với Kiếm Thánh của hắn ta lại không thể chém được pháp trận, ngược lại còn khiến bản thân lùi mấy bước, sau đó chỉ thấy hàng nghìn kiếm quang hư ảo giáng xuống từ trên trời, ùn ùn kéo về phía hai người.
Hàn Ngọc Đường vung kiếm ra khiến hàng nghìn tia kiếm kia hóa thành hư không. Nhưng hắn ta còn chưa kịp thở hắt một hơi thì hàng nghìn hàng vạn tia kiếm lại ngưng tụ lần nữa, sau đó lại chém về phía hắn ta, uy lực mạnh hơn lúc nãy mấy lần.
Hàn Ngọc Đường chém liên tiếp mấy nhát, nhưng vừa chém nát nghìn vạn tia kiếm thì chúng lại ngưng tụ lần nữa, vả lại uy lực càng lúc càng mạnh.
"Tại sao, tại sao lại như thế chứ?" Thực lực của đám người đi theo hắn ta không cao bằng hắn ta nên đã bị nghìn vạn tia kiếm dọa đến xanh cả mặt, nói lắp bắp.
"Sao ta biết được tại sao lại như thế?" Hàn Ngọc Đường thở hổn hển nói.