Sau đó cũng không có dịp gặp lại nhau, lần này trở về, Mộc Hàn Yên chỉ nghe nói hắn ta đã rút được kinh nghiệm xương máu, tâm tính cũng có thay đổi so với trước kia, vẫn luôn bế quan tu luyện đến mức đã có dấu hiệu đột phá, cho nên lần này đi thành Lạc An cũng không có người thông báo cho hắn ta. Dù sao những tinh anh trong thế hệ trẻ của Mộc gia đều đi theo Mộc Hàn Yên tới thành Lạc An, lỡ may bọn họ xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, dù sao Mộc gia cũng phải giữ lại một người có thể tiếp quản gia nghiệp.
"Sao ngươi lại tới đây?" Giọng Mộc Hàn Yên mang theo vẻ nghi ngờ, mỉm cười hỏi hắn ta.
"Ta cũng là con cháu Mộc Gia, chuyện liên quan đến hưng thịnh của Mộc gia, sao ta có thể không quan tâm đến được." Mộc Thừa Tuyên cười cười trả lời, trên mặt hắn ta cũng không có ý đối địch như trước kia nữa mà trái lại vô cùng thản nhiên, hoàn toàn không có ác cảm như trước kia nữa.