Chiếc la bàn chiêm tinh Thiên Mệnh này không phải chiếc nàng cần, giữ cho bản thân cũng chẳng có ích gì, dù sao thì nó cũng đồng thời nhận Diệp Yên Nhiên làm chủ nhân luôn rồi, để lại cho nàng ta sẽ giúp ích được nhiều hơn, vả lại nó cũng là di vật mà ngoại tằng tổ mẫu của Diệp Yên Nhiên để lại, vật quay về với chủ cũ cũng là chuyện thường tình.
"Ý tiểu thư là nàng ta cũng thức tỉnh thiên phú thần thông giống như chúng ta rồi sao?" Đường Bất Phàm vừa thấy kinh ngạc, vừa mừng cho Diệp Yên Nhiên. Thực ra hắn chẳng quen biết gì nàng ta, thậm chí còn chưa gặp mặt nhau lần nào, nhưng đối với hắn cứ là bạn của Mộc Hàn Yên thì cũng chính là bạn của hắn, nói hắn vui mừng cho Diệp Yên Nhiên chi bằng nói hắn cảm thấy vui thay Mộc Hàn Yên thì đúng hơn. Dẫu sao thực lực của bằng hữu bên cạnh Mộc Hàn Yên càng lớn mạnh thì càng giúp đỡ cho nàng được nhiều hơn.
"Chắc là như vậy rồi." Mộc Hàn Yên nói.