Mộc Hàn Yên cười nhạt một tiếng, cũng không để bụng. Suy cho cùng là nàng nợ ân huệ của người khác mà.
"Phương gia chủ, xảy ra chuyện thế này, sao các ông không xin kinh thành viện trợ?" Mộc Hàn Yên lại hỏi. Thương hội Nam Yên là sản nghiệp của nàng và Mộc Nam, Mộc gia tuyệt đối không thể khoanh tay đứng nhìn khi chuyện này xảy ra. Ngay cả hộ vệ mà thương hội mời tới và đưa theo cũng có thể bảo vệ cho trấn Phương gia, chứng minh dị thú tập kích thành cũng không quá lợi hại. Chỉ cần Mộc gia ra tay, đáng lý sẽ không phải phòng thủ khổ cực như thế mới đúng.
"Đương nhiên là đã xin cứu viện. Dị thú tập kích thành đến ngày thứ hai, ta lập tức phái người xin viện trợ từ kinh thành. Nào ngờ những dị thú lảng vảng ngoài trấn lại phá hỏng toàn bộ con đường nối liền kinh thành với trấn Phương gia. Chúng ta tổn thất không ít người, cuối cùng đại sư Khúc Sơn Linh đột phá vòng vây của dị thú, nhưng còn chưa tới kinh thành lại vòng trở về." Phương gia chủ nói.