Thấy mình đã sắp đuổi kịp hai người kia, Mộc Hàn Yên vô cùng hồi hộp. Đúng lúc này, đột nhiên Đường Bất Phàm buông cả hai thanh kiếm trong tay ra, đồng thời giẫm mạnh chân bay lùi lại.
Cao thủ quyết đấu làm gì có chuyện lâm trận bỏ chạy, sợ tới mức vứt cả kiếm đi như thế này. Trong mắt của hai người kia đều hiện ra vẻ khinh miệt, thuận thế chém tới một kiếm.
Cùng lúc đó, khóe miệng Đường Bất Phàm cũng lộ ra một nụ cười gian xảo.
Trong mắt Mộc Hàn Yên cũng hiện ra ý cười.
Dường như Đường Bất Phàm này cũng không bảo thủ như nàng tưởng tượng, chẳng lẽ nguyên nhân là gần mực thì đen gần đèn thì sáng hả?
"Ầm! Ầm!" Hai tiếng nổ mạnh vang lên cùng một lúc.
Thân hình của hai Kiếm Sư Thánh Đình run lên, bị sóng khí cực mạnh đẩy cho không ngừng lùi lại. Hai người kia còn chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì Mộc Hàn Yên đã bay tới, kiếm quang sáng như tuyết quét qua ngực bọn chúng một nhát.