Mọi người đều nhìn sang Mộc Hàn Yên theo bản năng, nhưng lại không hề đồng tình hay thương hại, có thể khiến Đoàn Hà Sơn ra tay toàn lực như vậy, dù thất bại vẫn vinh quang, bọn họ làm gì có tư cách đồng tình hay thương hại.
Thậm chí bọn họ còn hơi ngưỡng mộ, nếu mình cũng có thể giao đấu với Đoàn Hà Sơn một lần như vậy, cho dù thất bại như Mộc Hàn Yên cũng vô cùng vinh hạnh.
Đúng thế, tuy Mộc Hàn Yên còn chưa ra tay nhưng nàng đã thất bại trong mắt tất cả mọi người rồi. Đoàn Hà Sơn dốc toàn lực xông lên như một chiến thần, Mộc Hàn Yên vừa mới gia nhập học viện nửa tháng, sao có thể đối kháng lại được?
Khuôn mặt Giang Ỷ Lăng lộ ra một nụ cười mỉm lạnh lùng: Quả nhiên đây mới là Đoàn Hà Sơn mà nàng ta biết, thực lực của hắn ta, Trang Hành Phong căn bản không thể sánh được, đến nàng ta cũng không tự tin đối kháng lại với hắn ta, phụ thân lại nói Đoàn Hà Sơn không làm khó được Mộc Hàn Yên, lần này ông ấy đã nhìn nhầm rồi.