Sáng ngày hôm sau, Mộc Hàn Yên lại đến Trận Đạo Đường lần nữa.
Các đệ tử suốt dọc đường đều nhìn Mộc Hàn Yên bằng ánh mắt kỳ lạ, trong lòng cũng cảm thấy kinh ngạc: Chẳng lẽ hôm qua hắn bắt nạt Điền Văn Lương chưa đã nên hôm nay lại đến nữa sao? Nhưng không phải hôm qua Giang viện chủ cũng nói rồi ư, hai bên đều không được tiếp tục tranh chấp nữa, mới sáng sớm Mộc Hàn Yên này đã đến gây sự, chẳng lẽ ngay cả Giang viện chủ hắn cũng không xem ra gì?
Ngoài kinh sợ, bọn họ lại không khỏi cảm thấy có chút hưng phấn, có chút chờ mong, với thân phận đệ tử mà đả thương đạo sư, ép người ta chạy trối chết như chó nhà có tang, không phải ngày nào cũng có thể thấy nhìn thấy cảnh tượng này, nói chính xác hơn là những chuyện như vậy cũng không xảy ra được mấy lần trong lịch sử mười vạn năm nay của Học viện Long Nham, bọn họ có thể thấy được một lần cũng xem như là cơ hội trời cho rồi.