"Có thể được đường huynh chăm sóc như vậy, dù có chết Tiên Nhi cũng mãn nguyện. Nhưng Tiên Nhi thật sự không cam tâm, ta si tình với hắn như thế, hắn dựa vào cái gì mà làm tổn thương ta như vậy?" Triệu Tứ tiểu thư cố nén cơn buồn nôn, tiếp tục oán trách.
Nàng ta chửi ầm lên trong lòng, nói đầu óc ngươi không nhanh nhạy thật đúng là không nhanh nhạy, không phải lão nương đây nói những điều này để cho ngươi giả bộ dịu dàng, giả bộ tình thâm, rồi sẵn tiện lợi dụng, mà là muốn ngươi ra mặt thay lão nương đây, rốt cuộc ngươi có mắt nhìn không vậy?
Cảm giác được hai cái tay kia đang sờ loạn trên lưng mình, Triệu Tứ tiểu thư lại thấy buồn nôn, hận không thể đá Triệu Tư Ninh bay ra ngoài.