Với tiếng tăm của mấy lão già có khuôn mặt nghiêm nghị và kiêu ngạo kia thì có lẽ những người ở cách xa kinh thành sẽ không nhận ra bọn họ là ai, nhưng là một người sinh ra và lớn lên ở kinh thành, sao Đường Bất Phàm có thể không nhận ra được?
Người này chính là đệ nhất đại sư luyện kim của Học viện Chính Anh, đạo sư Thánh Kiếm, đại sư luyện kim đứng đầu cung đình nước An Vân và kiêm nhiệm đại diện viện chủ Học viện Chính Anh, Bàng đại sư, Bàng Đức Tông.
Hắn không biết người thanh niên vừa nói kia là ai nhưng từ ký hiệu thêu trên kiếm bào thì chắc hẳn hắn ta là đệ tử nòng cốt của Học viện Chính Anh. Với thân phận của hắn ta, lại ở trước mặt đại diện viện chủ, tuyệt đối không thể mở miệng nói bừa.
"Mộc Hàn Yên, Mộc đại công tử, đã lâu không gặp, ta vốn tưởng rằng phải đợi lâu lắm mới có thể gặp được ngươi, không ngờ lại trùng hợp gặp được ngươi ở đây." Triệu Tư Ninh nói với vẻ châm chọc.