Đó là ân nhân cứu mạng toàn bộ dân chúng thành Vĩnh An bọn họ!
Đột nhiên không biết ai đó hô lên một tiếng: "Đại sư Nguyệt Hoa, ông nhất định có thể luyện đan thành công!"
"Đúng vậy, đại sư Nguyệt Hoa, chúng tôi ủng hộ ông!"
"Đại sư Nguyệt Hoa, trước đây chúng tôi sai rồi. Cho dù ông có thể luyện đan được không thì ông vẫn luôn là người thầy thuốc chúng tôi tôn trọng nhất!"
Dân chúng Vĩnh An dưới tường thành bắt đầu hô hào hết đợt này đến đợt khác. Đầu tiên là mười mấy người, lúc sau không hiểu vì sao lại có đến cả nửa số người bị cảm hóa, bắt đầu không ngừng hô hào ủng hộ theo.
Gia Cát Phong nghe tiếng cổ vũ dưới tường thành rồi lại nhìn người bạn thân của mình đang chăm chú tập trung luyện đan, không hiểu sao ông ta lại cảm thấy hốc mắt nóng lên. Ông ta vội vàng đưa tay lau khóe mắt, tiếp tục nín thở chờ đợi.
Còn sắc mặt nhóm người Lê Chấn Vũ lại càng ngày càng u ám.