Đại sư Nguyệt Hoa ngơ ngẩn nhìn thiếu niên vô cùng tuấn tú cách đó không xa. Ông cảm thấy trong lòng như có một cơn sóng to gió lớn đang vần vũ mãnh liệt, làm hốc mắt ông không khỏi nóng lên, cơ thể không nhịn được mà run lên.
Dân chúng thành Vĩnh An phía dưới lại càng khiếp sợ, thậm chí tiếng bàn tán còn lớn hơn cả lúc chứng bệnh của Gia Cát Khiếu Thiên tái phát ban nãy.
"Đại sư Nguyệt Hoa không thể luyện đan nữa cơ mà? Sao Hề Nguyệt lại tìm ông ấy để luyện đan vậy?'
"Chắc chắn là Hề Nguyệt không biết chuyện đại sư Nguyệt Hoa không luyện đan được rồi."
"Chỉ có một cây Vân Tủy Chi thôi đấy! Nếu thất bại thì chẳng phải là bệnh của thiếu thành chủ không chữa khỏi được hay sao?"
Các thầy thuốc trên tường thành nghe thấy tên Vân Tủy Chi lại càng kích động hơn.