Lúc này trên tay cậu thiếu niên ấy liên tục xuất hiện dây leo màu tím. Dây leo màu tím phóng lên không trung, che khuất ánh mặt trời, tạo thành một cái bóng lớn trên đỉnh tường thành. Nó giống như một cái ô lớn màu tím, bao phủ Gia Cát Khiếu Thiên dưới bóng râm.
Cùng với sự biến mất của ánh mặt trời chiếu rọi, đôi mắt đỏ thẫm của Gia Cát Khiếu Thiên cũng dần dần tỉnh táo trở lại, lộ ra vẻ hoang mang lo sợ.
Lúc này Lục Chỉ Hi cũng lấy lại tinh thần, ánh mắt bình tĩnh liếc đến người đàn ông mặc áo đen đằng trước. Ánh mắt cô ta mang vẻ phức tạp mà lưu luyến nhìn hắn, thật lâu sau cô ta mới chậm rãi cúi người: "Vừa rồi Chỉ Hi quá sợ hãi, chẳng may khởi động nỏ Thần Cơ, may mà... Nam Cung công tử ra tay giúp đỡ, Chỉ Hi mới tránh khỏi giết người vô tội. Chỉ Hi vô cùng cảm kích."
Tất nhiên người bắt lấy nỏ Thần Cơ là Nam Cung Dục, mà cũng chỉ có Nam Cung Dục mới có thể làm như thế được.