"A a!" Tiếng thét chói tai của thị vệ vang lên khiến mọi người trên tường thành lại tiếp tục hoảng loạn.
Lục Chỉ Hi gần như không ngờ đến Gia Cát Khiếu Thiên đã bị trúng thuốc mê của mình mà vẫn có thể tỉnh lại. Cô ta sững sờ đứng nguyên tại chỗ chốc lát, gương mặt toát lên vẻ hoang mang hãi hùng.
Đột nhiên bên tai cô ta vang lên giọng nói hoảng hốt của Lê Chấn Vũ: "Chỉ Hi cẩn thận!"
Gã vừa dứt lời, Lục Chỉ Hi cũng ngửi thấy mùi tanh hôi đập vào mặt, ngay sau đó một gương mặt đầy đốm đỏ và vết máu đen kinh khủng xuất hiện trước mặt, há miệng lớn đầy máu định cắn cổ trắng như tuyết của cô ta.
Trong cơn hoảng sợ, hoang mang tột độ, Lục Chỉ Hi thét lên chói tai, ngay sau đó cô ta không hề suy nghĩ lấy nỏ cầm tay ra.
Chiếc nỏ này không khác gì nỏ mà người phàm vẫn dùng, nhưng là dùng gỗ Thiên Tâm trên trăm nghìn năm chế tạo thành, trên mũi tên còn tẩm chất kịch độc, được đặt tên là nỏ Thần Cơ.