Câu nói này của cô ta chẳng khác gì đang tâng bốc toàn bộ thầy thuốc ở đây, khiến ánh mắt đang nhìn sang cô ta của những thầy thuốc này đều mang vẻ hòa nhã vô cùng.
Lục Chỉ Hi tiếp tục giảng giải: "Thế nhưng vừa hay Chỉ Hi lại từng đọc về loại bệnh này trong một cuốn sách cổ của người xưa lưu lại, loại bệnh này có tên là "chứng hút máu". Người mắc bệnh này sẽ khát máu, sợ bị ánh nắng mặt trời chiếu vào, loại bệnh này không liên quan đến đan điền và kinh mạch, chỉ tồn tại mầm bệnh trong máu của người bệnh."
"Cái gì? Chứng hút máu ư?"
"Không liên quan đến đan điền và kinh mạch, chỉ tồn tại trong máu sao?"
"Trên đời này còn có loại bệnh này hả?"
Giọng nói của Lục Chỉ Hi thoáng dừng lại, ánh mắt lướt sang Hột Khê, "Hề công tử, không biết cậu có ý kiến gì với chẩn đoán của Chỉ Hi không?"
Hột Khê cười nhạt lắc đầu nói: "Không."