Là Hề Nguyệt!
Hề Nguyệt khẽ tung nắm thuốc bột trong tay, Gia Cát Khiếu Thiên vốn đang cúi đầu hút máu ở cổ thầy thuốc kia hơi khựng lại, ngay sau đó buông lỏng hàm răng ra, cả người loạng choạng chao đảo.
Mà lúc này, Lục Chỉ Hi cũng hành động. Ả đột nhiên vung tay tỏa ra làn khói trắng, làn khói trắng kia biến thành một vòng xoáy, nhanh chóng lao đến người Gia Cát Khiếu Thiên. Trong nháy mắt, làn khói đó len lỏi vào lỗ mũi Gia Cát Khiếu Thiên. Gia Cát Khiếu Thiên vốn đang chao đảo, sau khi hít luồng khói trắng này vào, vẻ mặt trở nên say sưa mơ màng.
Cuối cùng, hắn không thể chống đỡ thêm nổi nữa, cứ thế ngã nhào xuống mặt đất.
Sau khi Gia Cát Khiếu Thiên đã bị chế ngự hoàn toàn, Lục Chỉ Hi mới thở phào nhẹ nhõm, đỡ sư muội còn đang hồn vía lên mây của mình dậy, dịu giọng nói: "Tuyết Linh, an toàn rồi. Gia Cát Khiếu Thiên đã bị thuốc mê của tỷ làm hôn mê, đã không sao cả rồi!"