"À, hóa ra là định đánh đòn tâm lý à!" Hột Khê gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, nhưng rồi cô lập tức lừ mắt với Cốc Lưu Phong: "Nhưng mà, người khiến chuyện kia sôi sục lên cũng không thiếu phần huynh và Bạch Hổ châm dầu vào lửa đâu nhỉ?"
Cốc Lưu Phong cười nhẹ, chậm rãi nói: "Đúng là tất cả chẳng thể qua nổi mắt Hề Nguyệt. Đúng đấy, nếu Lê Chấn Vũ đã làm to chuyện, vậy thì nếu bọn huynh không lợi dụng để kiếm chác một khoản thì chẳng phải mất công đệ bị người kia mắng hay sao."
Hột Khê nhướng mày: "Huynh không sợ ta thua mất toi gia sản của chúng ta ư?"
Số tiền mà Cốc Lưu Phong đem ra đánh bạc đương nhiên có cả phần của Hột Khê nữa. Bây giờ Cốc Lưu Phong tương đương với CEO của cô, tất cả tài sản và sản nghiệp trên danh nghĩa Hề Nguyệt đều do Cốc Lưu Phong toàn quyền xử lý.
Lần này Cốc Lưu Phong cũng giống Nam Cung Dục, gần như đặt cược toàn bộ "vốn lưu động" cho Hề Nguyệt. Nếu mà thua thật, chắc lúc về hắn sẽ bị Chu Ngạn An và Hề Tam cằn nhằn đến chết mất thôi.