Lục Chỉ Hi cảm giác như bị thứ gì đó nện mạnh vào lòng. Cô ta nghiến răng nói tiếp: "Trước giờ tiểu nữ luôn nghe nói Minh vương điện hạ là thiên tài tuyệt thế, uy danh hiển hách nên vẫn tưởng rằng điện hạ là anh hùng hào kiệt. Nhưng hôm nay được diện kiến, thì ra danh không xứng với thực."
Câu nói của cô ta rất quá đáng, nhưng Nam Cung Dục lại như thể không nghe thấy, hoàn toàn coi cô ta như không khí, cứ thế đi vào trong.
Lục Chỉ Hi lại nói tiếp: "Minh vương điện hạ. Điện hạ sai thuộc hạ của mình dùng nhiều tiền để đặt cược cho Hề Nguyệt, tăng tỉ lệ đặt cược thắng cho hắn rốt cuộc vì cái gì? Chẳng lẽ điện hạ thật sự tin tưởng Hề Nguyệt có thể thắng được tiểu nữ vào ngày mai hay sao? Điện hạ làm như thế, chẳng lẽ là muốn tiểu nữ rối trí, khiến tiểu nữ bị ảnh hưởng vì chuyện này, tạo cơ hội thắng cho Hề Nguyệt vào ngày mai hay sao?"