Lúc này cô bé vừa đi vừa bưng cái thau rửa mặt, cái thau trông còn to hơn cả nửa người cô bé.
Hột Khê đón lấy thau nước bằng một tay sau đó ném cho cô bé túi điểm tâm cô lấy từ trong không gian và nói: "Mau ăn đi."
Dạo gần đây Hột Khê thường nấu ăn trong không gian, cùng với sự phong phú của gia vị và nguyên liệu nấu thì cô càng ngày càng có thể nấu được nhiều món hơn.
Nhưng vì có sự tồn tại của Đản Đản dạ dày không đáy kia mà bất luận là cô làm ra bao nhiêu thức ăn, cũng đều bị Đản Đản chén sạch. Chỉ có thể đem được lèo tèo vài miếng này ra khỏi không gian thôi. Hôm nay cô cũng phải nhân lúc Đản Đản không để ý, mới len lén đem túi điểm tâm này ra đây được đấy.
Tiểu Li được ưu ái mà kinh sợ, cánh tay cầm túi điểm tâm luống cuống, vụng về không biết giấu đi đâu: "Tiểu thư, điểm tâm ngon thế này, chắc là phải đắt tiền lắm đúng không ạ? Tiểu thư cho muội ăn thật… thật sao?"