Thanh Loan ghé sát lại gần Hột Khê rồi nói: "Tiểu thư, cô bé kia vừa chê ả giống con rùa, lúc ấy thuộc hạ không mấy để ý, bây giờ nhìn mặt ả tím tái bầm giập như vậy, cổ như thể ngắn lại còn một mẩu, thật sự nhìn có nét hao hao với con rùa nhỉ."
"Ha ha ha… Giống con rùa! Giống con rùa!" Đản Đản vỗ cái móng vuốt của nó rồi cười sung sướng, "Thỏ tỷ tỷ dũng mãnh lắm, đánh con rùa ngầu quá!"
"Đản Đản nói thế là không đúng rồi, ả phải giống con rùa không mai mặc bộ váy cưới đỏ mới đúng, ha ha ha…"
Khắp con đường đều tĩnh lặng, lúc này tiếng cười của nhóm Đản Đản vang lên nổi bật vô cùng.
Thiếu nữ váy hồng nghe thấy vậy bèn ngẩng đầu nhìn về phía phát ra tiếng cười, cô bé trông thấy một nhóm linh sủng đáng yêu, đứng xếp thành hàng nhảy nhót reo hò cổ vũ mình.