Với cả kiếm Mặc Dương Thư Hùng kia nữa, đã có bao oan hồn chết dưới lưỡi kiếm sắc bén kia phải không? Đó là thanh kiếm từng khiến bao người vừa nghe tên đã sợ mất mật đấy! Vậy mà bây giờ lại bị vứt vào góc xó.
Bạch Hổ hít sâu hết hơi này đến hơi khác, cảm giác mình cần phải chỉnh lại tam quan, cần phải điều chỉnh lại chỉ số thông minh của mình.
Bề ngoài, Thanh Long vẫn giữ vẻ bình tĩnh, nhưng trong lòng đang thầm chửi rủa.
Từ trước tới nay bọn họ luôn cho rằng vương gia nhà mình mới là đại gia tiêu tiền như nước, bảo bối mấy chục triệu nguyên tinh thích đem ra tặng là tặng, còn ném cho con heo nhỏ là Đản Đản chơi đùa nữa chứ.
Nhưng lúc này nhìn thấy trình độ coi tiền như rác của vương phi nhà mình, Thanh Long và Bạch Hổ bỗng cảm thấy bình tĩnh hơn nhiều.
Đúng vậy! Quả nhiên người là sao của chiêm bao là vậy! So với vương phi giàu sang coi tinh thạch như rác thì bản tính xa hoa của vương gia tuổi gì mà so sánh chứ?