Thân thể vốn cứng ngắc lạnh lẽo như băng của Nạp Lan Phi Tuyết đột nhiên run lên, hai tròng mắt đang trợn trừng đỏ rực màu máu chỉ trong phút chốc.
Ả hơi há miệng, cảm thụ được trong đan điền của mình có một sức mạnh hắc ám mạnh mẽ và lạnh lẽo đang chậm rãi ngưng tụ rồi từ từ lan tràn, giống như muốn cắn nuốt cả linh hồn và thân thể ả.
Ngô Lại Tử thấy ả hé miệng, còn tưởng ả nhiệt tình chào đón mình bèn nhào ngay tới, há cái miệng thối hoắc ra cắn một cái lên cánh môi mềm mại kia.
Miệng gã còn đang thốt lên những câu không rõ: "Đúng vậy, thế này mới ngoan. Nếu chịu ngoan ngoãn nghe lời, ông đây chắc chắn sẽ cho nàng nếm trải cảm giác mất hồn, chà chà chà..." Vừa nói, gã vừa vội vã kéo váy và quần lót của Nạp Lan Phi Tuyết, đang định sờ soạng dưới người ả.
Đột nhiên Ngô Lại Tử cứng đờ cả người, tất cả động tác đều dừng ngay tức khắc.