Đối mặt với lời cười nhạo của Thường Thắng, Hột Khê chỉ chậm rãi lắc đầu: "Ngươi hiểu rõ dược tính của Hàn Thực Đan như thế, xem ra quả thật ngươi có tham dự luyện chế Hàn Thực Đan, đương nhiên cũng đã từng hại không ít người."
Thường Thắng thờ ơ như không: "Đương nhiên ta từng tham dự luyện chế Hàn Thực Đan rồi. Ta từng được chứng kiến công hiệu và biết được phương thuốc điều chế Hàn Thực Đan. Ngày đó, vì để nghiệm chứng cải tiến hiệu quả Hàn Thực Đan, ta từng tìm mấy chục võ giả để làm thí nghiệm, bỏ mặc bọn chúng nửa tháng, một tháng không được uống Hàn Thực Đan."
"Ha ha, cuối cùng, ta bắt bọn chúng quỳ xuống đất hốc phân, bọn chúng đều răm rắp làm theo. Dược tính của Hàn Thực Đan vốn không thể dựa vào ý chí của con người mà vượt qua được. Hề Nguyệt, ngươi muốn giải được bệnh của Hàn Thực Đan hay sao, đúng là nằm mơ. Ha ha..."
Hột Khê nhếch miệng, cười lạnh lùng thâm trầm: "Có nằm mơ hay không, ngươi sẽ nhanh được biết thôi."