Hoàng Phủ Thành quát lên đầy giận dữ, đồng thời tỏa ra sức ép linh lực của Kim Đan kỳ.
Đội trưởng Lâm cùng lắm mới chỉ Ngưng Mạch kỳ, nào chịu được sức mạnh ấy chứ, trong tức khắc sắc mặt hắn đã tái nhợt đi nhiều.
Mà những người ở trong đám người kia hình như đã từng dùng Hàn Thực Đan thấy có người ra mặt trước, ai nấy đều rối rít lao ra.
Có người nhào đến định cởi bỏ dây thừng trói Thường Thắng, có người xô đẩy đội cấm vệ Thiết Kỳ Lân tránh ra xa.
Bọn họ hô to:
"Chỉ khi Thường Thắng sống thì bọn ta mới có Hàn Thực Đan để dùng!"
"Dù ta có chết cũng không muốn biến thành người như Hoàng Phủ Minh đâu, Thường Thắng, ngươi mau cho ta thuốc giải đi!"
"Cho dù Minh vương cũng không thể bắt bọn ta chịu chết được. Mau thả Thường Thắng ra, để lão ta lấy Hàn Thực Đan đến cho bọn ta!"
Sắc mặt đội trưởng Lâm càng lúc càng khó coi vì đám người làm loạn này, hơn nữa còn vì đang phải chịu sức ép linh lực mãnh liệt mà Hoàng Phủ Thành tỏa ra.