Nụ cười sượng cứng trên mặt Âu Dương Hạo Hiên, một lúc lâu hắn vẫn chẳng thốt nổi câu nào.
Còn Bạch Hổ bên cạnh không kìm được mà cười sằng sặc: "Ôi chao, ta đã bảo huynh là hành hạ bản thân quá mức mà huynh còn bảo không sao, Hề công tử có thể chữa lành cho huynh. Thế này thì đúng là cầm đá tự đập chân mình rồi! Âu Dương Hạo Hiên, huynh tưởng không ai trị được huynh chắc!"
Âu Dương Hạo Hiên khẽ hắng giọng, hơi bất đắc dĩ nói: "Bây giờ tôi... không có nhiều tinh thạch đến vậy, nhưng tôi sẽ cố gắng nghĩ cách kiếm thật nhiều tinh thạch."
Hột Khê lập tức gật đầu: "Được, vậy thì lúc đó nhớ trả cả vốn lẫn lãi nhé."
"Ha ha ha ha ha..." Bạch Hổ cười ra nước mắt. Vương phi nhà bọn họ đúng là quá mạnh mẽ khí phách!
Âu Dương Hạo Hiên lúng túng cúi đầu, nhưng khóe miệng lại vô thức nở nụ cười mỉm nhàn nhạt.