Hắc Sát cười lạnh một tiếng, nhưng không hề sợ hãi mà kín lướt ánh mắt thâm trầm qua mọi người ở đây: "Thật đáng tiếc, hôm nay tất cả các ngươi sẽ chết, không có ai còn sống để nói ra bí mật của ta nữa."
Ánh mắt độc địa của y nhìn chằm chằm Nam Cung Dục, sau đó y cười lạnh: "Nam Cung Dục, ngươi tưởng mình được gọi là Minh vương điện hạ thì giỏi lắm sao? Ngươi cùng lắm cũng chỉ là một con chó của nhà họ Phụng, vậy mà còn tưởng mình là một nhân vật lớn lắm ư? Ha ha, hôm nay ta sẽ thay gia chủ dạy ngươi một bài học, sau đó mang ngươi về nhà họ Phụng... để xem chủ nhân sẽ xử lý ngươi như thế nào."
Dứt lời, cờ luyện hồn trên tay y đột nhiên biến lớn, không ngừng lay động trên bầu trời. Mà cùng với sự lay động của lá cờ, từng ác quỷ trên người y cũng lao ra.