Cuối cùng thì Thượng Quan Văn Ký ngồi trên ngai vàng cũng không thể nhẫn nhịn được nữa, ông ta đập tay xuống tay vịn, nghiêm giọng nói: "Đủ rồi đấy, đừng nói gì nữa. Chấn Uy Quân sẽ giữ nguyên trạng không thay đổi, do Trần Quảng tạm thời thống lĩnh. Còn ai dám có ý định đánh Chấn Uy Quân, đừng trách ta không khách khí!"
"Phụ hoàng!" Thượng Quan Kỳ kêu lên một tiếng không bằng lòng.
Thượng Quan Văn Ký chằm chằm nhìn gã với ánh mắt sắc bén như dao, thình lình tỏa ra sức ép linh lực của Kim Đan kỳ, "Kỳ nhi, ta cảnh cáo con, Chấn Uy Quân là của hoàng tộc Kim Lăng ta, nhưng cũng là của nhà họ Âu Dương, đội quân đó là một tay Âu Dương Chí gầy dựng lên."
"Cho nên, khi huyết mạch của Âu Dương tướng quân còn lưu lại trên đời này thì nó là của nhà họ Âu Dương, không ai được động vào. Nếu như con còn nhiều lời, ta sẽ phế chức vị Thái tử của con, đuổi con xuất cung làm một Nhàn Phiên Vương đi!"