"Không... Không... Tha cho ta đi! Hu hu hu... Tha cho ta..."
Hột Khê không buồn quan tâm đến ông ta nữa, chỉ thản nhiên nói với Thanh Loan: "Rạch mặt ông ta ra, để người mua không nhận ra thân phận của ông ta là thầy thuốc Nạp Lan mà lựa chọn, sau đó bảo Trần Bạch đưa ông ta ra chợ heo!"
"Vâng, tiểu thư!"
Thanh Loan xử lý xong Nạp Lan Chính Trạch, lại giao người cho Trần Bạch vốn ẩn nấp trong phủ chờ lệnh, bấy giờ mới quay trở lại bên Hột Khê.
Lúc này Hột Khê đang ngồi trong căn viện của An Lăng Nguyệt, ngắm sân vườn tiêu điều mà thẫn thờ.
Thanh Loan bẩm báo: "Trần Bạch đã sai người đuổi hết kẻ hầu người hạ của phủ Nạp Lan đi rồi. Họ vừa nghe nói chủ nhân của phủ Nạp Lan chết hết cả, chẳng ai muốn nán lại đây nữa, cứ thế chạy trốn mất tăm."
Hột Khê gật đầu, uống một hớp nước trà trong tay. Thanh Loan nhìn thoáng qua Nạp Lan phu nhân còn đang hôn mê trong góc phòng, bỗng tò mò hỏi: "Tiểu thư, xử lý bà ta thế nào đây?"