"Tử Quân, con sẽ không chết đâu! Cha sẽ không để con chết đâu, con là đứa con trai mà cha thương yêu nhất mà!"
Trong mắt Nạp Lan Tử Quân tràn đầy sợ hãi và mong đợi. Gã hé miệng, nuốt viên đan dược mà Nạp Lan Chính Trạch đút cho mình.
Cha nói rất đúng, gã tuyệt đối không thể chết được! Gã còn tiền đồ rộng mở phía trước, còn tương lai xán lạn đang chờ gã mà. Gã còn muốn báo thù ả đàn bà độc ác Nạp Lan Hột Khê. Gã còn có rất nhiều việc khác cần phải hoàn thành.
Sau khi nuốt đan dược vào, cơn đau rét lạnh như muốn cướp đi tính mạng gã lập tức dịu đi, Nạp Lan Tử Quân mỉm cười nhẹ nhõm như vừa tai qua nạn khỏi.
Nạp Lan Chính Trạch cũng thở phào nhẹ nhõm, đang định gọi đám người hầu vào khiêng thiếu gia về phòng nghỉ ngơi cho thật tốt thì đột nhiên vẻ mặt Nạp Lan Tử Quân nhăn nhóm vặn vẹo.
Ngay sau đó, một luồng khí màu xanh tím quẩn quanh hai bên gò má gã, khiến cả người gã co quắp lăn lộn.