Hôm nay Nạp Lan Ngữ Dung vận một bộ váy lụa dài có thêu hoa bằng tơ vàng, trên mặt che một cái khăn lụa mỏng, xuất hiện ở trước cửa Thánh Đức Đường.
Vốn dáng người của Nạp Lan Ngữ Dung đã thon gọn, khuôn mặt lại lạnh lùng xinh đẹp, hiện giờ còn che mặt, ngược lại khiến cho ả mang khí chất mơ hồ như tiên nữ.
Ả vừa xuất hiện, những người xếp hàng trước cửa Thánh Đức Đường đều dừng ánh mắt ở trên người ả, ai cũng lộ ra vẻ mặt si mê.
Ngay cả việc ả chen hàng đi vào trong trước cũng không có ai ngăn cản.
Nạp Lan Ngữ Dung vừa bước chân vào cửa Thánh Đức Đường đã chậm rãi mở miệng nói: "Bảo quản sự của các ngươi ra đây đi."
Tiểu nhị vốn đang chuẩn bị đan dược để bán liền sửng sốt, vội vàng tiến lên hỏi: "Xin hỏi vị tiên nữ này có gì muốn nói?"
Nạp Lan Ngữ Dung cao ngạo liếc nhìn hắn một cái, cười lạnh nói: "Chỉ dựa vào ngươi cũng xứng nói chuyện với ta sao? Gọi chủ nhân của các ngươi ra đây gặp ta! Ta có chuyện muốn trao đổi với hắn."