Mai Lan vội vàng đáp lời: "Tiểu thư yên tâm, nô tỳ sẽ đi nhanh về nhanh."
"Ngữ Dung, rốt cuộc con vẫn lo lắng gì đấy?" Nạp Lan phu nhân khó hiểu nói: "Nhà họ Chu chỉ là nhà làm ăn buôn bán, trong phủ còn chẳng có mấy hộ vệ Trúc Cơ kỳ. Cho dù bọn họ phát hiện không phải Phi Tuyết mà là con tiện nhân kia thì sao chứ? Bọn họ chỉ có thể ngậm đắng nuốt cay thôi, sao dám đến nhà chúng ta làm loạn? Lấy con tiện nhân Nạp Lan Hột Khê kia thì bọn họ còn có cái danh thông gia với nhà họ Nạp Lan chúng ta, chứ không lấy thì chẳng phải là mất cả chì lẫn chài, không vét được cái gì à?"
Nạp Lan Ngữ Dung lắc đầu: "Không! Con vẫn thấy rất kỳ lạ. Theo như hôm qua con thấy thì tên mập nhà họ Chu đó chỉ là một tên béo ngu xuẩn, nếu gã phát hiện người mình lấy không phải Phi Tuyết mà là đồ xấu xí Nạp Lan Hột Khê thì nhất định sẽ phải làm loạn lên. Mẹ, mẹ có cách liên lạc với Phi Tuyết đúng không? Hay mẹ hỏi tình hình của muội ấy bây giờ thế nào đi?"