"Phệ Hồn cổ được lấy ra rồi à?" Hột Khê lại càng cau mày, trong mắt ngập tràn sự kiêng dè và lo lắng, nhưng phần nhiều là căm hờn lạnh lẽo, "Rốt cuộc là ai đã đưa Phệ Hồn cổ vào cơ thể Tiểu Trì? Rồi ai đã lấy nó ra? Chẳng lẽ là Nạp Lan Chính Trạch? Tại sao ông ta đã đưa vào rồi lại còn lấy ra? Chắc không phải là lương tâm trỗi dậy chứ?"
"Đây cũng là vấn đề ta đang cảm thấy kỳ lạ." Nam Cung Dục nói, "Vừa rồi lúc ta kiểm tra cơ thể Tiểu Trì đã phát hiện ở đan điền cậu ấy có một hơi thở rất quen thuộc. Khi thần thức của ta chạm đến hơi thở này thì cổ độc ái tình ta thu được trong túi lại không ngừng rục rịch như muốn bỏ trốn."
"Ta nghĩ việc cổ độc ái tình bỏ trốn có liên quan đến luồng khí kỳ lạ trong đan điền hắn."
Hột Khê ngẩn ra, vội vàng vận linh lực, cẩn thận thăm dò đan điền đệ đệ. Nhưng mà lúc này cô không dùng thủy linh lực nữa mà dùng mộc linh lực tinh khiết.