Từ nãy đến giờ Nạp Lan Tử Quân bị những cảm xúc hỗn loạn, kinh ngạc, khó tin vờn quanh. Đến khi bắt gặp sự xuất hiện của Nam Cung Dục, trông thấy hành động thân mật của hai người, lại nghe được tiếng gọi "Khê Nhi" thân thiết của hắn thì cuối cùng Nạp Lan Tử Quân không thể khống chế nổi nữa, cả người run lên bần bật.
Một suy đoán đáng sợ khó tin dần dần hình thành trong đầu gã, quanh quẩn mãi không chịu tan đi.
Gã trợn tròn mắt nhìn chằm chằm vào người thiếu nữ có vẻ đẹp thanh tú tuyệt trần, người thiếu nữ được Minh Vương Nam Cung Dục bao bọc cẩn thận trong lòng ấy. Giọng gã run run vang lên: "Ngươi… Ngươi là Nạp Lan Hột Khê phải không?"
Hột Khê cười giễu: "Đúng vậy. Ta chính là Nạp Lan Hột Khê, đứa con gái xấu như ma chê quỷ hờn, bất tài vô dụng, không có thiên phú tu luyện mà các ngươi nói đấy. Sao nào, ngươi bất ngờ lắm à?"