Nghe vậy, rốt cuộc trên gương mặt lạnh lẽo luôn căng thẳng của Nạp Lan Ngữ Dung đã nở một nụ cười thật tươi.
Ả híp mắt nói: "Mẹ đừng tung những tin này, hãy để Nạp Lan Tử Quân nói. Nó là đệ đệ ruột cùng mẹ sinh ra của Nạp Lan Hột Khê, lời nó nói ra, chắc chắn nhiều người tin hơn."
"Đúng! Đúng!" Nạp Lan phu nhân luôn miệng tán thành, hưng phấn khen: "Đúng là chỉ có Ngữ Dung là nghĩ chu đáo. Nạp Lan Tử Quân chỉ là đứa con hoang bất tài vô dụng, nó muốn con giúp vào hiệp hội thầy thuốc thì chắc chắn nó sẽ biểu hiện thật tốt."
Nạp Lan Ngữ Dung khẽ gật đầu, quay người đi về phòng mình. Vừa đi, trong đầu ả ta vừa hiện ra khuôn mặt tuấn tú của Minh Vương Nam Cung Dục, còn cả ánh mắt cưng chiều dịu dàng lúc nhìn Hột Khê của hắn.
Tay buông thõng bên người ả bỗng nắm chặt, móng tay găm thật sâu vào lòng bàn tay.