Nạp Lan Tử Quân liên tục gật đầu, biểu cảm trên khuôn mặt tràn đầy phấn khởi và vui mừng.
Nạp Lan Phi Tuyết định gọi nha hoàn và sai vặt phía sau khiêng người ra ngoài, bỗng cảm giác có chỗ nào đó không đúng. Nạp Lan Tử Quân cũng cảm thấy không thích hợp.
Căn phòng vốn tĩnh lặng lúc này càng thêm im ắng, dường như chỉ còn lại tiếng hít thở và nói chuyện của hai người. Nhưng rõ ràng trong phòng còn có hộ vệ và nha hoàn ả ta mang tới kia mà.
Nạp Lan Phi Tuyết vừa nghĩ vừa ngạc nhiên và hoảng sợ, sau đó quay đầu nhìn lại.
Khuôn mặt trong trẻo lạnh lùng của Thanh Long xuất hiện cùng với đôi mắt tràn đầy xem thường và chán ghét.
Đây... Đây không phải nha hoàn của Nạp Lan Hột Khê đó sao? Không phải nó đang hôn mê sao?
Ý nghĩ đó vừa lóe lên trong đầu, tầm mắt Nạp Lan Phi Tuyết tối sầm đi, cứ thế hôn mê bất tỉnh. Cùng với đó, Nạp Lan Tử Quân cũng không kịp kêu lên tiếng nào đã ngất đi.