Nạp Lan Tử Quân ở bên cạnh thấy Minh Vương đã đi khuất, cuối cùng không nhịn được nhìn sang Nạp Lan Hột Khê và hỏi: "Tam tỷ tỷ, rốt cuộc thì tỷ quen biết Minh Vương điện hạ lúc nào thế? Nếu như tỷ có quen biết Minh Vương điện hạ, sao tỷ không nói từ sớm chứ? Hiện giờ nhà họ Nạp Lan chúng ta rơi vào khủng hoảng nghiêm trọng, chỉ cần Minh Vương điện hạ chịu ra tay giúp đỡ, chúng ta còn sợ cái gì nữa? Vì sao Tam tỷ tỷ không nói ra thế?"
Hột Khê cong khóe môi, chẳng hề có thành ý nói: "Ồ, ban đầu khi tỷ quen hắn, tỷ cũng không biết hắn là Minh Vương."
Hừm, lời giải thích này rất chân thật. Có điều nếu nói đến lúc bắt đầu, quả thật là phải ngược dòng thời gian trở về rất lâu trước đây. Rốt cuộc đến lần thứ hai gặp mặt, người nào đó đã tự nói ra thân phận rồi.
Trong mắt của Nạp Lan Tử Quân hừng hực lửa giận, biểu cảm trên mặt hắn rõ ràng thể hiện hắn không tin lời nói của Hột Khê, không tin một chữ nào hết.