Nói xong, ánh mắt sắc bén như lưỡi đao của hắn liếc sang Thanh Long: "Trả lời từng câu hỏi của Vương phi, nếu dám đặt điều dối trá, đừng trách bản vương không khách sáo."
Bởi vì không theo kịp tốc độ Nam Cung Dục, cho nên khi Thanh Long vừa mới đặt chân tới phủ Nạp Lan đã cảm thấy mình vô cớ trúng một tên. Quả nhiên chủ nhân vừa gặp Vương phi là bắt đầu vô lý.
Thanh Long khẽ hắng giọng, cung kính hành lễ với Hột Khê: "Vương phi, xin hỏi Vương phi muốn biết cái gì, thuộc hạ nhất định biết gì nói nấy."
Hột Khê còn chưa kịp nói, Nam Cung Dục đã lập tức lạnh lùng nhìn Nạp Lan Ngữ Dung bên cạnh, giọng nói lạnh lùng cất lên: "Vị này… Đại tiểu thư nhà họ Nạp Lan nói bản vương có ân cứu mạng ả. Thanh Long, ngươi luôn đi theo bên cạnh bản vương nói xem có đúng không, sao bản vương không nhớ rõ đã cứu ả xấu xí này như thế nhỉ?"