So với Nam Cung Dục, những sư huynh đệ của ả còn không xứng xách giày cho hắn.
Nếu muốn gả, Nạp Lan Ngữ Dung chắc chắn phải gả cho người xuất sắc thiên hạ này, nếu không sẽ uổng phí nhan sắc trời ban và tư chất hơn người của ả mất.
Nạp Lan Ngữ Dung ngẩn ngơ nhìn Nam Cung Dục. Khoảnh khắc thấy hắn bước nhanh về phía mình, ả lập tức mở cờ trong bụng, thầm nghĩ: Quả nhiên tên quản gia đáng chết đã công bố nhầm đối tượng cầu hôn của Minh Vương. Không thấy bây giờ Minh Vương điện hạ tự mình chạy đến giải thích với mình sao.
Nghĩ tới đây, hai gò má Nạp Lan Ngữ Dung ửng hồng, ả vội đi lên trước, thướt tha nhún chào Nam Cung Dục: "Minh Vương điện hạ, tiểu nữ là Nạp Lan Ngữ Dung có lời chào điện hạ. Từ lúc từ biệt ở đỉnh Thanh Minh, không biết gần đây Minh Vương điện hạ có mạnh khỏe không?"
Bị cản đường, Nam Cung Dục rất khó chịu nhìn người phụ nữ đang ra vẻ trước mắt, lạnh lùng hỏi: "Ngươi là ai?"