Hột Khê liếc mắt một cái đã nhận ra hai đứa bé này chính là hai huynh muội cô đã cứu trước cửa Tề Sinh Đường. Chỉ có điều lúc này đầu tóc hai đứa đã được chải chuốt gọn gàng, để lộ hai gương mặt sáng sủa, so với tinh thần sa sút thê thảm lúc trước, thì bây giờ trông có vẻ sạch sẽ gọn gàng hơn nhiều.
Dáng người thiếu niên tuy gầy gò nhỏ thó nhưng mày kiếm mắt sáng, bé gái da dẻ mịn màng trắng nõn rất đáng yêu, hai đứa trẻ vừa nhìn thấy Hột Khê lập tức đứng dậy cùng lúc, hai đôi mắt sáng ngời nhìn cô tha thiết.
Thiếu niên tiến lên trước một bước, khuôn mặt đầy cảm kích, khom người nói: "Xin đội ơn cứu mạng hôm qua của công tử, tôi tên là Vũ Khiết, đây là muội muội Tiểu Li của tôi."
Hôm nay gương mặt bé gái trắng nõn sáng sủa, không còn đau khổ như hôm qua mà tỏ vẻ xấu hổ, thẹn thùng trốn ở sau lưng thiếu niên kia, bẽn lẽn nói: "Cảm ơn công tử đã cứu ca ca của muội ngày hôm qua."