"Chỉ là một đứa nha hoàn không biết điều thôi mà, cha ắt sẽ trừng phạt nó giúp con, con không cần phải tức giận với Tử Quân chỉ vì một đứa nha hoàn. Từ nhỏ tới giờ tính cách Tử Quân mềm lòng giống hệt mẹ con. Hai đứa con là chị em ruột, sau này nhất định phải chung sống hòa thuận. Có như vậy, mẹ con ở nơi chín suối mới nhắm mắt yên lòng được."
Hột Khê liếc nhìn Nạp Lan Tử Quân, mỉm cười nói: "Cha yên tâm, con và Tử Quân chắc chắn sẽ... chung-sống-hòa-thuận."
Nghe vậy, vẻ mặt Nạp Lan Chính Trạch càng trở nên hiền hòa hơn: "Hôm nay xảy ra chuyện thế này, chắc con cũng sợ lắm rồi. Cứ để ngày mai hẵng đến bái kiến mẫu thân con cũng được. Giờ con hãy trở về nghỉ ngơi thật tốt nhé."
Đến khi bóng dáng Hột Khê biến mất ở chỗ rẽ, Nạp Lan Chính Trạch mới sa sầm mặt, nói với con trai ở phía sau: "Theo cha vào thư phòng!"