Hột Khê giới thiệu đám người Thẩm Sâm ở đằng sau mình: "Vị này là Thẩm trưởng lão của phái Thanh Hà, còn đây đều là những đệ tử tinh anh của phái Thanh Hà. Tối nay bọn ta muốn ở lại Thánh Đức Đường nghỉ ngơi một đêm, các ngươi nhớ chuẩn bị cho tốt."
Câu nói của Hột Khê chỉ vừa mới thốt ra, Chu Ngạn An lẫn Hề Tam tức khắc đều trợn trừng mắt.
"Phái Thanh... Thanh Thanh Thanh Hà á?" Hề Tam lắp ba lắp bắp nói: "Là... là phái Thanh Hà mà thuộc hạ đang nghĩ đến phải không? Chính là... là phái Thanh Hà... Một trong bốn môn phái lớn... lớn nhất của... nước Thiên Cương đây sao?"
Thảo nào từ nãy đến giờ hắn cứ cảm thấy mỗi người phía trước đều đang tỏa ra sức ép mạnh mẽ vô hình nào đó. Chưa hết, những người này luôn tồn tại khí thế không giận mà uy.
Thẩm Tinh Nhược cảm thấy buồn cười trước dáng vẻ kia của Hề Tam, nghiêng nghiêng mái đầu nhỏ nhắn nói: "Trên đại lục Mịch La này còn có phái Thanh Hà thứ hai hay sao?"