"Ngươi ngông cuồng ngang ngược tàn sát Âu Dương tướng quân và Âu Dương phu nhân dưới chân núi Đoạn Hồn ở nước Kim Lăng, bây giờ lại còn nói muốn bắt người cướp ta về chỗ các ngươi, chẳng lẽ ngươi không sợ ba môn phái khác sẽ đồng thời lên án nhà họ Phụng sao?"
"Nực cười!" Phụng Vân Cảnh cười mỉa mai nói, "Trước giờ Phụng Vân Cảnh ta đây muốn người hay đồ vật gì, chưa bao giờ không chiếm được. Chỉ là một tướng quân của nước Kim Lăng cỏn con, ở trong mắt ta thì hắn cũng giống như con kiến hôi, giẫm chết thì thôi vậy, nước Kim Lăng có thể làm gì ta chứ? Về phần ba môn phái lớn khác, chẳng lẽ bọn họ sẽ vì nhà họ Âu Dương và Hề Nguyệt nàng mà đối nghịch với nhà họ Phụng của ta sao? Ha ha, Hề Nguyệt, nàng đừng có nằm mơ nữa!"