Dường như nguồn sức mạnh này đã thay thế tác dụng của trái tim từ khi tim Âu Dương Hạo Hiên ngừng đập, bắt đầu đập lên theo tiết tấu.
Hơn nữa, theo từng nhịp tim đập còn có một nguồn sức mạnh mỏng manh truyền từ đan điền của Âu Dương Hạo Hiên đến xương cốt và tay chân trên khắp toàn thân hắn.
Lúc Hột Khê còn đang kinh ngạc thì đột nhiên bên tai truyền đến giọng nói của Đản Đản, "Mẹ ơi, ca ca này quái lạ thật đấy. Rõ ràng đã chết rồi nhưng mà hồn phách lại không biến mất, linh lực cũng còn vận chuyển, giống hệt như đang còn sống vậy."
"Hơn nữa Đản Đản cảm thấy nguồn sức mạnh trong bụng của ca ca rất quen thuộc, ồ… cảm giác có vẻ rất thơm, rất ngon. Rất giống với hương vị trên người của mẹ đó."
Trong lòng Hột Khê rung động, cô nhíu mày nghĩ thầm: Chẳng lẽ Âu Dương Hạo Hiên vẫn còn sống? Nhưng mà, tim ngừng đập người ngừng thở thì ngay cả bản thân cô là thần y cũng chẳng biết nên cứu như thế nào nữa?