Âu Dương Chí Hùng ở trong ngực Âu Dương Hạo Hiên, hai mắt trắng dã, đột nhiên phun ra máu tươi.
Hai mắt vốn đỏ đậm của Âu Dương Chí Hùng dần dần trở nên xám trắng tĩnh mịch. Một cú đánh mới vừa nãy của Bạch Sát đã đánh nát tâm mạch của ông, cũng khiến cho đan điền của ông vỡ nát. Ông đã hoàn toàn mất đi sinh mệnh thật rồi.
Dòng máu đỏ tươi chảy như vô tận, không ngừng trào ra từ miệng của Âu Dương Chí Hùng.
Âu Dương Hạo Hiên nắm chặt lấy tay của ông, muốn vận chuyển linh lực của chính mình vào cơ thể ông, trong miệng nấc lên những tiếng run rẩy vỡ vụn, "Cha… đừng mà… đừng chết mà… Con… con đưa cha đi tìm Hề Nguyệt… Nhất định cậu ấy có thể cứu được cha... cha ơi… Cha có nghe thấy con nói gì không? Đừng chết… đừng vứt bỏ con lại đây… cha ơi…"
Nhưng mà đan điền và tâm mạch đã vỡ vụn rồi thì làm sao có thể tiếp nhận linh lực được nữa.