Trong lòng Âu Dương Chí Hùng tràn ngập khiếp sợ, ánh mắt của ông dừng ở trên la bàn, ông hoàn toàn nghe không hiểu hai người kia đang nói cái gì.
Ông run rẩy ngẩng đầu lên, lớn tiếng nói: "Ta thật sự không biết Ngũ Hành Linh Châu gì cả, cũng chưa từng nhìn thấy trong điển tịch của nhà họ Âu Dương bọn ta có ghi chép những thứ giống vậy, có phải các ngươi nhận nhầm người rồi không?"
"Ha ha, con người có khả năng nói dối, nhưng 'La bàn Thái Cực' này thì không." Gã đàn ông mặc đồ trắng nở nụ cười âm u với Âu Dương Chí Hùng, "Kim đồng hồ của la bàn chuyển động, vậy chứng minh ít nhất ngươi thường xuyên tiếp xúc với Ngũ Hành Linh Châu. Âu Dương Chí Hùng, nếu như ngươi ngoan ngoãn nói ra tung tích của Ngũ Hành Linh Châu thì bọn ta còn có thể sẽ tha cho tính mạng của người nhà Âu Dương của ngươi. Nếu không người chết không chỉ có mình ngươi thôi đâu!"