Hắn thật sự không biết, sau khi mảnh ngọc giản kia được kích hoạt sẽ phát ra cảnh xuân sắc sống động đáng xấu hổ đến như vậy!
"A a a a!"
Bỗng nhiên Phụng Liên Ảnh bừng tỉnh, thét lên một tiếng vừa chói tai cũng vừa thê lương, như thể tiếng thét chói tai kia sắp xé rách yết hầu của ả ra vậy. Sau đó, một dòng máu chầm chậm tràn ra từ khóe miệng của ả.
Cặp mắt ả chan chứa căm thù oán hận nhìn chằm chằm Hột Khê hệt như đôi mắt quỷ, miệng không ngừng lầm bầm từng chữ đứt quãng: "Đồ khốn, là ngươi… nhất định là ngươi đã hại ta! Đồ khốn này, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi đâu!"
Đột nhiên Phụng Liên Ảnh cất cao giọng nói, sau đó giống như là nghẹn trong cổ họng, hai mắt ả trắng dã, cuối cùng không chống đỡ được nữa mà ngất xỉu ngã nhào xuống đất.